Giáng Hiền
Bến nào là bến không anh
Người chờ không đến bến thành không anh
Bến nào là bến đợi anh
Để em ngóng cửa cài then bẽ bàng
Để em là kẻ hững hờ cho vui
Bến nào là bến ngậm ngùi
Cho bồ hòn đắng ngọt bùi khế chanh
Bến nào là bến không thành
Chông chênh bến đợi thôi đành hư danh!
——–
Thu vàng có mưa.